Thứ Sáu, 25 tháng 8, 2006

Sean’s family, maternal side




Gia đình của bé Sean – bên ngoại (phần 3)

Về bên ngoại, bé Sean có ông ngoại, bà ngoại và hai cụ bà nữa, nếu không kể đến dì Ann. Trước hết là bà ngoại của mẹ nhé, bé Sean có thể gọi bà là bà cố ngoại. Bà là một người phụ nữ đẹp, nghe nhiều người nói lại rằng ngày xưa trai tráng một vùng đổ xô vào yêu thương hai chị em bà (hi hi nghe vui nhỉ), ngay cả bây giờ khi đã lên chức great-grandma rồi bà vẫn giữ được vẻ đẹp của mình. Có nhiều điều để nói về bà, nhưng cái làm mẹ khâm phục nhất là việc bà một mình chăm sóc ông suốt mười mấy năm liệt nửa người và gần hai năm hôn mê hoàn toàn. Chừng ấy năm, bà khéo léo thu vén chi tiêu sao cho với mức lương hưu của cả hai, ông vẫn được ăn những thứ ngon nhất, còn con cái cho bao nhiêu bà lại để dành cho các cháu. Cũng chừng ấy năm, bà luôn ở bên cạnh ông chăm sóc từng bữa ăn, giấc ngủ, thậm chí cả việc vệ sinh cá nhân của ông. Trừ những năm ra Hà Nội sống gần con cháu, bà còn thỉnh thoảng đi họp hội đồng hương, hội đồng niên… trong phạm vi không quá 5km quanh nhà, còn lại quãng thời gian ở Huế, bà hầu như không đi đâu bao giờ. Mẹ vẫn nhớ khoảng thời gian 2 tháng cấp cứu trong bệnh viện, có những đêm mẹ rũ người ra ngủ gục canh ông, sức trẻ mà còn mệt mỏi. Vậy mà từ khi về nhà, bà và cô Bốn thay nhau trực bên giường ông, người ngày, người đêm. Bà là giáo viên dạy Văn, còn ông vốn là giáo viên dạy Toán của bà, những khi ngồi bên giường, nhìn đôi mắt nhắm nghiền của ông, bà lại thủ thỉ nói chuyện, vuốt ve như thể ông chỉ đang ngủ và sẽ tỉnh dậy nghe bà nói. Đó là quãng thời gian vất vả nhất của bà, vậy mà không ai ngờ rằng khi ông mất đi, bà còn suy sụp hơn, bởi lẽ những tháng ngày qua bà vẫn có một hy vọng dù chỉ rất mong manh, bà vẫn tự coi rằng ông luôn ở bên bà… Mẹ, tài xế xe ôm đắc lực nhất của bà đây vì khá thông thuộc các con phố, ngõ hẻm của Hà Nội, chỉ mong rằng khi mẹ về, bà còn đủ khoẻ để ngồi lên xe mẹ lại chở đi chơi như trước (xe ôtô cũng được!)

Ông ngoại của bé Sean là một người nóng tính như cái khí hậu có phần khắc nghiệt ở vùng biển Diễn Châu, nơi ông sinh ra và lớn lên tới năm 16 tuổi trước khi kết nạp Đảng và đi du học theo chế độ vì là con duy nhất của liệt sĩ và bị từ chối cho nhập ngũ. Ở cái làng biển chuyên đánh cá này, bà cố nội chuyên nghề buôn mắm và bán hàng khô, điều đặc biệt ở bà là tuy gần như không biết chữ nhưng bà lại là người được phong danh hiệu phụ nữ Việt Nam anh hùng, một mình nuôi con vì chồng tham gia kháng chiến chống Pháp và anh dũng hy sinh, hơn thế, bà còn che giấu và nuôi không biết bao nhiêu lớp cán bộ dưới hầm nhà… Bao lâu nay, bà chịu sống một mình xa con cháu chỉ vì không xa được mái nhà và làng biển quê hương. Ông ngoại mang trong mình cái bản chất trung thực, thẳng thắn, bộc trực của bà, ngoài ra cuộc sống tự lập nơi xứ người đã trui rèn cho ông tinh thần trách nhiệm và lối sống nền nếp cao, những điều sau này rất có ích cho công việc chuyên môn của ông. Bố có lần bảo mẹ, nếu nhà mình có thêm một thằng cu sẽ lấy họ Thái của mẹ làm family name để ông ngoại vui lòng. Bé Sean à, ông ngoại trước đây đặt nhiều kỳ vọng vào hai cô con gái, bây giờ phần của mẹ, mẹ chuyển qua cho con nhé?

Bà ngoại của bé Sean thì còn rất trẻ, rất thanh niên tính, hoà đồng với con cái và bạn bè của con, nhìn thoáng qua ba mẹ con người ta có thể tưởng ba chị em. Là con gái kỹ thuật học Bách Khoa trước bố 24 khoá, bà ngoại mang trong mình tính cách nhanh nhẹn, tháo vát của con trai nhưng vẫn giữ được sự dịu dàng, chịu khó của phụ nữ. Bé Sean ra đời như thế này, ông ngoại thương bố mẹ lắm mới cho “mượn” bà ngoại trong 2 tháng đấy, trước khi bà lên đường ông “doạ” mẹ rằng nếu bà đi lâu quá ông ở nhà sẽ kiếm bà khác chăm sóc, nhưng mà cùng lúc đó lần đầu tiên ông tập tọng cách chat bằng YM để rồi những ngày sau đó không có ngày nào không lên internet tìm “bà lão thân yêu” của ông. Điểm mẹ không đồng ý nhất ở bà ngoại (và hichic, cũng chịu ảnh hưởng của bà nhiều nhất) là bà hay xuề xoà, ít chịu chú ý chăm sóc bản thân, vì lúc nào bà cũng chịu hy sinh nhường nhịn cho người khác, cũng may, chính cái đặc điểm này mới có thể dung hoà tuyệt đối với sự nóng tính của ông ngoại. Những năm gần đây, khi hai cô con gái đã lớn, bà mới bắt đầu được nghỉ ngơi và có thời gian cho riêng mình, thế nhưng lại đến lượt bé Sean!!! Bé Sean sau này ngoan ngoãn, lễ phép và thương yêu ông bà nhiều nhé!

0 lời tỏ tình:

Đăng nhận xét