Thứ Bảy, 28 tháng 10, 2006

27 Oct 06 – In rememberance of paternal grandma…

Giỗ bà nội.


 


Hôm nay 6/9 âm lịch là giỗ bà nội bé Sean. Đây là lần đầu tiên giỗ bà mà bố và mẹ ở cùng nhau, năm ngoái thì bố - mẹ - ông nội – bác Quý mỗi người một nơi… Bố và mẹ gọi điện về vào đúng buổi trưa ở nhà, nói chuyện với ông nội mà cứ nghe thấy xung quanh xem ảnh bé Sean và bàn tán rôm rả. Bà nội khi còn sống là người nhân hậu, sống có tình nghĩa với mọi người nên ai ai cũng quý và tiếc thương khi bà mất. Năm nay giỗ bà nội có phần vui vẻ vì nỗi nhớ bà cũng nguôi ngoai nhiều, và hơn nữa năm nay có bé Sean ra đời, cả nhà đều phấn khởi, ngợi khen bé Sean bụ bẫm dễ thương và chúc mừng ông nội có thằng cháu đáng yêu.


Giỗ bà nội ở đây bố mẹ cũng làm rất nghiêm chỉnh vì nhà mình rất đông, có bố này, mẹ này, bé Sean này và cả dì Ann nữa… Mẹ muốn làm thật đàng hoàng để có cảm giác như mình đang sống trong một gia đình chứ không phải là sống tạm bợ trong một căn nhà đi thuê. Bố thì chỉ tranh thủ dịp ăn uống bày vẽ để kéo cánh đàn ông đến nhậu. Thế là lần thứ hai bố và mẹ nghiến răng mua con gà Đồng Nai về vì chỉ có gà này mới đủ đầu mình tay chân, nhưng mà công nhận là ngon tuyệt! Vịt quay của bác Phong cũng ngon. Dì Ann thì ăn no căng bụng, ăn xong đi ra đi vào một lúc rồi lại ngồi ăn tiếp, sau đó thì chỉ còn biết ôm bụng thở và than thở nữa hihiiii; bác Zao cũng tương tự, cứ cắm đầu vào chõ xôi vò và bát măng miến. Mấy món được khen làm mẹ phấn khởi quá vì trông bày biện ra nghiêm chỉnh thế chứ thực ra có mất công sức thời gian gì mấy đâu, coi như chỉ một buổi chiều là xong. Trình độ bếp núc của mẹ sau một thời gian phải làm hàng ngày đã lên như diều gặp gió, bây giờ thì cao lắm rồi hihiiii để hôm nào kể chuyện bếp núc cho bé Sean nghe sau nhé.


Bé Sean ah, thật đáng tiếc là con không gặp bà nội được nữa, tuổi thơ nếu gắn bó với ông bà nội ngoại cũng có nhiều điều đáng nhớ lắm! Nhưng chúng mình luôn biết rằng bà nội vẫn dõi theo để chia sẻ với mình mọi điều vui buồn trong cuộc sống! Bé Sean sau này phải luôn ngoan, học giỏi, sống có tình nghĩa như bà nội và thay bà nội yêu thương chăm sóc ông nhé. Chắc chắn là bà nội ở trên cao sẽ mỉm cười với con đấy, mẹ không phải là người duy tâm nhưng riêng điều này thì mẹ tin là như thế...


 

Thứ Tư, 25 tháng 10, 2006

Sean's first Halloween




Halloween đầu tiên của cu Sean


 


Ngày 31/10 là lễ Halloween (click here) nhưng thường thì người ta náo nức chào đón Halloween từ nhiều ngày đặc biệt là weekend trước đó. Mẹ vẫn nhớ Halloween đầu tiên trong đời mẹ, cả nhà gồm 5 người: cô Hiền, mẹ, chú Tàu Jianping, 2 chú Tây Ban Nha Luis và Cesar rủ nhau ra khỏi nhà thì được “một người từ trên trời rơi xuống” cho free vé vào cái discotheque “sành điệu” nhất Leeds tối hôm đó. Leedsers ra ngoài đường rất đông vui náo nức (vì không có hội hè cũng đã náo nức đông vui rồi), cả nhà đi dạo loanh quanh trên phố một hồi rồi vào cái discotheque đó, sau đó còn chuyển qua 1 cái khác nữa, đi để ngó nghiêng quan sát là chính, mẹ vẫn còn giữ nhiều hình hôm đó lắm, khoái nhất là mẹ và cô Hiền rúm ró run sợ dưới lưỡi hái của Tử thần còn chú Jianping sung sướng trong vòng tay của 3-4 nàng tiên nữ!!!


Halloween năm ngoái bố mẹ ở Summit Apartment Plaza, nghe bác Vân kể năm trước đó bày nguyên 1 cái cemetery dọc đường nhưng chờ mãi lần này không thấy gì cả. Năm nay, ban đầu mẹ nghĩ cu Sean bé tí xíu thế này thì biết gì Halloween mà vui!!! Nhưng một hôm lọ mọ click vào cái title “Readers’ cutest Halloween costume photos” do các mẹ post lên babycenter, mẹ thấy nhiều hình yêu quá đi mất, có cả hình bé một mình, hình các bé sinh đôi, bé với anh chị rồi bé với cả nhà làm thành chủ đề theo một câu chuyện nào đó nữa (chẳng hạn như Harry Potter, Winnie-the-Pooh, The Carribean’s Pirates, Finding Nemo, The Wizard of Oz, Star Wars…) Hai điều làm mẹ ngạc nhiên nhất là nhiều bé nhỏ xíu, hồi đó (Halloween trước đây) cũng chỉ 3 tháng tuổi như cu Sean thôi; và những bộ trang phục các bé mặc hầu hết đều là do các mẹ hoặc bà khéo tay làm ra!!! Có khi lại là bố lên mạng xem hướng dẫn rồi làm cho cả nhà nữa… Và sau đó cái điệp khúc “his first Halloween”, “his first Halloween” cứ văng vẳng trong đầu mẹ nên mẹ quyết định, nhất định phải làm cái gì đó cho cu Sean. Đương nhiên là bây giờ con chưa hiểu nhưng sau này khi lớn hơn và xem lại những hình ảnh cũ, xem lại những dòng chữ này, con sẽ hiểu rằng con được yêu rất nhiều phải không???


Sau một hồi nghiền ngẫm, ngắm nghía các ảnh và cân nhắc chán chê, mẹ quyết định “mở hàng” tay nghề bằng cái gì đó đơn giản dễ làm (vì mẹ nghĩ thời gian không còn nhiều) nhưng bù lại bằng màu sắc sặc sỡ bắt mắt, và cái quan trọng nhất là nguyên liệu phải rẻ tiền, sẵn có. Cuối cùng, mẹ đã dùng cái áo phông màu đỏ cũ kỹ nhất và bố ghét nhất trong số vô vàn áo phông đỏ của bố, và dùng cái sleeper màu xanh con ếch của cu Sean bởi vì size newborn đã không còn vừa nữa rồi và hơn nữa cái màu rất xấu mẹ không định giữ lại cho em cu Sean đâu. Sau một vài ngày bí mật cắt cắt khâu khâu, mà cái khó nhất là ở chỗ khâu cho thật khéo vì mẹ muốn làm ra một bộ cánh reversible nghĩa là mặc được cả hai mặt, không mặt nào lộ ra đường vải cả (cho nên lộ ra đường chỉ hixhix tại mẹ lười khâu nhiều đường), mẹ đã làm ra 1 cái áo liền quần màu đỏ rộng thùng thình ở dưới, 1 cái cổ áo hình cái đài màu xanh và 1 cái mũ cũng màu xanh.


 


Image

 


Đó chính là một quả ớt - chili!!! Tuyệt tác của mẹ chính là ở chỗ cái mũ, phải mất rất nhiều neuron thần kinh mẹ mới thiết kế ra được chiếc mũ sao vừa có cuống vừa có lá, hơn nữa, cuống phải ngóc thẳng lên chứ không èo xuống, mà lại vẫn phải giặt nước được! Công trình này có khi phải mang đi đăng ký bằng phát minh patent của Mỹ mới được hihiii… Bố sau khi mở ra xem cũng phải suýt xoa khen nhiều lắm.


Công việc đến đây có thể coi là hoàn thành! Nhưng mẹ lại đi chợ Wal-mart tìm sơn non-washable để vẽ lên vải mà không tìm được, may sao lại tìm được decal dán được lên. Thế là lại hì hụi vẽ và cắt ra hàng chục “giọt nước” (dì Ann kêu giọt lệ) màu trắng. Chíu chíu chíu dán lên mặt ngoài bộ cánh đỏ mới may, thế là quả ớt bỗng biến thành quả dâu tây – strawberry… Lộn mặt trong bộ cánh ra ngoài, thế là quả dâu tây biến lại thành quả ớt!!! Hiii thật là thú vị, mẹ tâm đắc với tác phẩm của mình vô cùng, nhất là khi hai cái màu đỏ và xanh lá cây ấy kết hợpvới nhau lại tôn lên làn da trắng mịn và hai cái má hồng của cu Sean. Bố, dì Ann và mọi người cứ gọi là lác mắt khâm phục nhé!


 


Image

 


Sau khi làm xong, khi đi ra ngoài mẹ phải cho cu Sean chưng diện luôn làm mọi người chú ý, nhất là trẻ em, mỗi lần có ai nhìn theo là mẹ vui như mở cờ trong bụng (chắc mũi nở to lắm). Nhưng cu Sean phải ra ngoài nhiều nữa chứ sắp hết 31/10 rồi… Vô tình thế nào đỏ và xanh lá cây lại là hai màu kinh điển của lễ giáng sinh, chẳng lẽ mẹ lại bắt cu Sean diện bộ này luôn tới hết tháng 12 :D???


 


Image

 

Thứ Ba, 24 tháng 10, 2006

24 Oct 06 - Blog record of 1000 page views, argh argh




Ặc ặc, blog view được 1,000 rồi

Đến lúc mẹ phát hiện ra thì đã lên 1,055 page views rồi. Hix, từ lúc nào ấy bé Sean nhỉ? Mà ai xem mà nhiều thế cơ chứ, mẹ vừa chăm chăm rình cách đây mấy hôm mà...

Chúc mừng blog bé Sean đạt 1,000 lượt đọc trong đó có lẽ tới 75% là mẹ chăng? Hy vọng đến một lúc nào đó nó sẽ popular hơn nữa hihi nhưng mà mẹ chẳng có thời gian vào đọc và comment cho blog của người khác thì ai sẽ đọc và comment lại cho blog của bé Sean đây?

...

Oái, suýt thì quên mất. Hôm nay còn một sự kiện quan trọng nữa, bé Sean tròn 100 ngày đấy hihiii (3 tháng = 92 ngày thêm 8 ngày nữa), trung bình 2 ngày mẹ cho ra lò 1 cái blog, tốc độ sản xuất cũng khủng khiếp đấy nhỉ, xem ra mẹ không chỉ giỏi đẻ con mà còn giỏi lan man kể lể chuyện con nữa... Phiếu WIC của bé Sean hôm nay đã được thêm infant cereal phòng khi bé Sean ăn dặm sớm rồi đấy! Chúc mừng bé Sean 100 ngày tuổi, bao giờ mới hết đếm từng ngày từng tháng đây hihiii.

Chủ Nhật, 22 tháng 10, 2006

21 Oct 06 - Happy wedding!




Chúc mừng hạnh phúc bác Thuận – cô Hà!

Hôm nay cả làng VN@UTA được một bữa ăn, vui nhất là bố mẹ bé Sean vì tự nhiên được party nhân kỷ niệm 1 năm ngày gia đình đoàn tụ (cũng là 1 năm bố mẹ thực sự sống với nhau theo đúng nghĩa vợ chồng), vui nhì là dì Ann vì đằng nào dì cũng có kế hoạch mời cả nhà đi ăn tiệm, sau đó thì tất cả mọi người đều rất vui chúc mừng hạnh phúc cho bác Thuận và cô Hà vì hai người đã làm lễ cưới được 2 tuần rồi nhưng vì làm trong phạm vi gia đình nên không mời mọi người đến dự được mà đến hôm nay mới chính thức công bố cho mọi người và đền bù bằng một buổi "chung vui với chúng tôi" trọn tối thứ 7... Mẹ đồ rằng cưới vào hôm 7/10/06 là 16/8 âm lịch, ngày mặt trăng tròn và đẹp nhất trong năm nhưng cả hai người đều không biết trăng hôm đó tròn hay méo đâu hihiii. Bác Thuận là người tốt bụng vô cùng, nhiệt tình vô cùng và cũng tháo vát khéo tay đảm đang vô cùng. Còn cô Hà thì rất thông minh, xinh xắn, lại hồn nhiên dễ thương… Bé Sean và bố mẹ xin chúc cho hai người sống thật đầm ấm hạnh phúc bên nhau và mau mau có em bé để bé Sean có bạn chơi nhỉ (nếu là con trai sẽ rủ nhau đi đá banh chơi điện tử, nếu là con gái thì sẽ sui gia :D)

Thật là vui, vậy là chỉ trong năm 2006 này thôi hội VN@UTA đã được ăn cưới tới 3 lần rồi cơ đấy, trong đó 1 đám cưới với tốc độ máy bay và 1 với tốc độ tên lửa, mà ai cũng nhăm nhe kiếm vợ tên Hà như bác Trường với bác Thuận thì các cô khác đến là đi đổi tên hết cả thôi!!! Bây giờ ngoảnh đâu cũng thấy toàn couples thế này, bé Sean nín thở chờ xem bác nào có em bé làm bạn với Sean trước nhé!!!