Thứ Hai, 1 tháng 1, 2007

What to suffer from motherhood?

Lam me ra sao?

01 Jan 07 - Happy New Year!

Chúc mừng năm mới!

31 Dec 06 - Winter road trip - Day 9: From New Mexico back to Texas

Hanh trinh ve phuong Tay - Ngay 9: Trở về Texas

30 Dec 06 - Winter road trip - Day 8: Stuck in snow storm, another snowman

Hanh trinh ve phuong Tay - Ngay 8: Mac ket vi bao tuyet

29 Dec 06 - Winter road trip - Day 7: Blizzard and stuck in Albuquerque, New Mexico

Hanh trinh ve phuong Tay - Ngay 7: Bão tuyết và kẹt ở Albuquerque

28 Dec 06 - Winter road trip - Day 6: From Nevada to Arizona

Hanh trinh ve phuong Tay - Ngay 6: Từ Nevada tới Arizona

27 Dec 06 - Winter road trip - Day 5: Las Vegas casinos and shows

Hanh trinh ve phuong Tay - Các sòng bạc và trình diễn ở Las Vegas.

26 Dec 06 - Winter road trip - Day 4: Hotels in Las Vegas

Hanh trinh ve phuong Tay - Ngay 4: Tham quan khách sạn ở Las Vegas

25 Dec 06 - Winter road trip - Day 3: From New Mexico to Nevada

Hanh trinh ve phuong Tay - Ngay 3: Từ New Mexico tới Nevada

24 Dec 06 - Winter road trip - Day 2: Christmas in Santa Fe

Hanh trinh ve phuong Tay - Ngay 2: Don Giang sinh o Santa Fe

23 Dec 06 - Winter road trip - Day 1: From Texas to New Mexico

Hanh trinh ve phuong Tay - ngay 1: Từ Texas tới New Mexico

22 Dec 06 - Mom and Dad's anniversary!

Kỷ niệm 2 năm ngày cưới bố và mẹ

Chào mừng ngày Quân đội Nhân dân Việt Nam!!!

Cách đây 2 năm, bạn bè đã sôi nổi chúc bố mẹ hạnh phúc bên nhau, chúc mẹ có một đám cưới hoành tráng với xe tăng đón dâu và pháo cối đi kèm! Cách đây 2 năm, mẹ đã lo lắng tự hỏi mình có quá vội vàng khi quyết định lấy bố và theo bố hay không và rồi cảm thấy rằng mình đã quyết định đúng, dường như là lần đầu tiên trong đời mẹ tự chọn lối đi cho mình… Cách đây 1 năm, bố mẹ đã có ngày 22/12 đầu tiên thực sự sống bên nhau như một gia đình và tràn trề hạnh phúc, vừa vì cuộc sống tràn ngập tiếng cười, vừa vì niềm vui sắp được chào đón bé Sean khi đó đã được 2 tháng trong bụng mẹ.

Năm nay, thế nào mà bận bịu quá mẹ lơ đãng suýt quên. Cái bận nhất đuổi theo mẹ khắp nơi là việc thêu cây thánh giá đầy hoa tặng Giáng sinh ông bà Tom và Michelle, cho đến tận 2h đêm 22/12 mẹ mới làm xong để tờ mờ sáng mai ghé qua đặt vội trước cửa nhà. Cây thánh giá dát kim tuyến vàng, đẹp lung linh trong bụi hoa đủ màu, mẹ nhìn mà tâm đắc lắm vì là tác phẩm phức tạp đầu tay của mẹ mà. Tiếc là vội đến nỗi chưa kịp chụp ảnh để khoe lên forum! Hì, nhưng mà nhìn mặt sau cũng đẹp “kinh khủng” bé Sean ạ! Cái bận tiếp theo là cô Nguyên bạn bố xuống Arlington chơi winter break để chuẩn bị đi road trip cùng, sao bỗng dưng mẹ thấy ngày mai đi đến nơi mà trong nhà quần áo phải giặt chất chồng (cuối cùng giặt 3 mẻ mới xong), ga trải giường xộc xệch cần thay, nhà cần dọn, đặc biệt là thức ăn trong tủ lạnh cần thanh lý hết trước khi đi…

Cho nên cuối cùng những cái việc không tên ấy làm cho bố và mẹ chẳng còn có thì giờ để kỷ niệm ngày 22/12 nữa. Như một ngày bình thường, nhưng khác ở chỗ là ai cũng háo hức chờ tới ngày mai để đưa bé Sean đi chuyến du lịch dài ngày đầu tiên trong đời. Hôm nay bố và chú Phong củ đã đi lấy xe về rồi, 2007, mới tinh, to đùng, trắng toát, chỗ ngồi cao lênh khênh và rộng thênh thang, ngồi chắc êm ru, chỉ có ngủ lăn quay thôi. Ah bé Sean à, quên mất chưa giới thiệu với con một việc quan trọng, 22/12 không chỉ là kỷ niệm ngày cưới của bố và mẹ mà còn kỷ niệm ngày cưới của ông nội và bà nội nữa. Vui quá phải không con? Mẹ tặng bố một bài thơ đi copy nhé, bài thơ này một thời gây xôn xao tất cả các forum Việt Nam đấy. Nghe cũng hay hay, không biết bố mẹ có gắn bó khăng khít với nhau được như đôi dép không hihiii…

BÀI THƠ VỀ ĐÔI DÉP

- Nguyễn Trung Kiên -

Bài thơ đầu anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nổi nhớ ở trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ

Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nữa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau

Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác
Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia

Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở nên khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đời sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu

Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh

Đôi dép vô tri khắng khít song hành
Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi

Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Nhưng tôi yêu em bởi những điều ngược lại
Gắn bó đời nhau bằng một lối đi chung

Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia.