Thứ Hai, 9 tháng 10, 2006

What other 4-month-old babies can do?




Bé Sean biết làm gì nhỉ?

Có một vài động tác mà trung bình hầu hết các bé đều làm được khi đến 4 tháng tuổi mà bây giờ bé Sean 2.5 tháng tuổi của mẹ đã làm được rồi. Mẹ phải công nhận là cơ bắp và thể lực của bé Sean tốt thật đấy, ngay từ lúc thấy bé đạp rất khoẻ trong bụng mẹ là đã biết rồi...

1. Bé Sean đã cầm được các thứ bằng tay và đưa được chính xác vào miệng (dĩ nhiên phải cái gì nhẹ thôi).

Thực sự là việc này tưởng đơn giản nhưng không dễ đâu vì hai ngón cái của bé Sean hầu như vẫn còn quặp vào phía trong chưa mở hết ra, còn cả bàn tay thì vẫn lúc nắm lúc mở… Mẹ tập cho bé Sean bằng cách dùng con cá vải là thứ to nhất mà nhẹ nhất, lại có nhiều màu sắc sinh động để gây sự chú ý của bé Sean, gại gại vào tay, nếu cần thì xoè ngón tay cái ra giúp, lâu lâu thì cuối cùng bé Sean cũng cầm được tuy còn lóng ngóng lúc nhấc được lên lúc đánh tuột xuống! Được cái là bé Sean cũng kiên nhẫn, có lẽ vì bé chơi một mình trò mút ngón tay mãi rồi, chính xác hơn là mút mu bàn tay (sách bảo rằng đây là giai đoạn các bé đang tìm hiểu 2 bàn tay và các ngón tay của mình, có thể chơi với chúng hàng tiếng đồng hồ mà không chán) cho nên chuyển sang trò này bé Sean lại có thể ngồi chơi một mình cả buổi. Mẹ quay đi quay lại đã thấy bé Sean cầm được con cá bằng cả hai tay và cho lên miệng rồi, có lúc còn nhấc được lên cao rồi đánh rơi xuống che kín cả mặt mũi nhưng không tự nhấc ra được, bé Sean cũng chẳng kêu, chẳng khóc mà cứ hì hụi quờ quờ tay tìm tìm đến là ngộ!!!

2. Bé Sean khi được lật úp đã có thể dùng 2 khuỷu tay nâng đầu và cổ lên.

Tuy rằng không được lâu, ở trong tư thế này một lúc là thể nào cái đầu của bé Sean cũng sẽ hạ thấp dần, thấp dần cho tới lúc gục hẳn xuống giường hihiii… nhưng mà lúc đang hứng chí thì bé Sean nâng được đầu rất cao! Mẹ cho Sean vắt người ngang qua cái gối ôm thì bé Sean không chỉ nâng được bằng hai khuỷu tay mà bằng hay bàn tay luôn. Tiếp tục tập vận động, mẹ lấy con cá vải ra chìa trước mặt bé Sean, tức thì cu cậu nhoài người ra để với, lực của bàn chân tác động xuống mặt đệm có lẽ vẫn còn yếu nên bình thường khi nằm sấp bé Sean chỉ toàn bò tại chỗ thôi nếu mẹ không dí hai tay vào hai bàn chân làm bàn đạp, nhưng khi được vắt lên cái gối ôm làm giảm ma sát, bé Sean nhích nhích được lên luôn. Kết quả tất yếu là sau khi lao về phía trước thì đầu bé Sean cắm xuống đệm, mông chổng lên trời (vì mông đang nằm trên gối ôm) còn hai chân thì vẫy vẫy trong không khí... nhìn buồn cười vô cùng! Chắc cứ thế mãi không xuống nổi nếu mẹ không đẩy nhẹ cái gối ôm xuống đùi để cho bé Sean lại lăn kềnh về vị trí nằm úp…

3. Bé Sean đã có thể hướng đầu và cổ cùng một phương.

Nói có vẻ khó hiểu nhỉ, nôm na là trước đây khi cổ còn yếu, mỗi lần mẹ cầm hai tay kéo bé Sean lên từ tư thế nằm thì chỉ có cái tay, cái vai đi theo mẹ ngay còn cái cổ và cái đầu cứ ngoẹo ngoẹo về đằng sau. Nhưng bây giờ, về cơ bản mẹ khi mẹ kéo tay lên, cái cổ của bé Sean đã đi theo được 2 vai rồi, còn cái đầu thì đương nhiên là “cổ đi đâu, đầu đi đấy”, tạo được với cổ và lưng thành một đường thẳng. Cũng nhờ có cái cổ tương đối cứng cáp nên mẹ thỉnh thoảng có thể bế xốc bé Sean lên cao quá đầu mà không sợ, bé Sean cũng thích lắm, chắc là vì tầm nhìn mới, cứ ngó nghiêng lung tung cả. Đợi bao giờ cột sống và cổ cứng hẳn thì bố sẽ cho ngồi toòng teng trên vai nhé!

4. Bé Sean đã đi được chập chững nếu được nâng.

Đây là trò chơi yêu thích của bố với câu nói cửa miệng: “Con hãy tự đứng bằng đôi chân của mình đi!” hihiii. Chỉ cần xốc nách bé Sean lên để cho bé tự quờ hai chân tìm chỗ trụ chắc chắn trên mặt đất và thả trọng lượng của bé ra thì bé Sean có thể tự đứng được vài giây, sau đó đầu gối sẽ khuỵu và mông ngồi phịch xuống sàn, dĩ nhiên là bé Sean thì chưa tự biết ngồi rồi, phải có người lớn hỗ trợ mới ngồi được, nếu không thì người sẽ gập về đằng trước! Quay lại chuyện tập đi, chỉ cần tạo cho bé Sean cảm giác thăng bằng chắc chắn trên đôi chân thì cứ chờ đấy, bé Sean sẽ không đứng yên lâu đâu, hai bàn chân bé xinh sẽ ngo ngoe, nhấc lên (giật giật trông chẳng tự nhiên tẹo nào) rồi đặt lên phía trước, cứ thế, cứ thế, nếu được giữ thăng bằng bé Sean có thể đi được hết giường (chưa có ai thử khoảng cách dài hơn), cái bài tập này cũng tương tự như bài tập trườn khi được tác động thêm dưới hai bàn chân…

5. Bé Sean đã biết nhìn theo người/ vật chuyển động.

Nhiều khi mẹ ngồi quan sát bé Sean và chơi với bé Sean, vô tình mẹ cho bé Sean tập các bài tập cần thiết cho lứa tuổi mà không biết, mãi đến khi mẹ đọc sách mới thấy mẹ con mình đã làm quá xuất sắc, đúng là… “bản năng làm mẹ” muôn năm (lol…). Khi bé Sean bắt đầu biết nhìn chăm chú, mẹ kiểm tra khả năng theo dõi sự vật chuyển động của bé Sean luôn. Đầu tiên là những món đồ chơi nho nhỏ, nhiều màu sắc, kêu được ở cự ly gần, bé Sean quay đầu nhìn theo được khoảng ¼ vòng … Sau đó là cự ly xa, chính là mẹ, đứng một chỗ nhún nhảy gây sự chú ý của bé Sean rồi mẹ đi một vòng quanh phòng, vòng qua đầu, bé Sean đã nhìn được 180 độ. Nhiều khi bé Sean không hứng thú với việc quay đầu, có thể do mỏi cổ hoặc do món đồ chơi không hấp dẫn (mẹ không biết chính xác) nên mẹ lại phải quay trở lại vị trí cũ, bắt đầu lại từ đầu, dần dần, dần dần để mắt bé Sean theo kịp. Còn bây giờ thì thậm chí từ khoảng cách chiều rộng căn phòng, bé Sean cũng nhận ra được mẹ và nhìn thẳng vào mặt mẹ rồi hihiii… Ah, sách bảo rằng các bé còn thích tự khám phá mình trong gương nữa mà sao bé Sean của mẹ không thích soi gương gì hết nhỉ?

6. Bé Sean đã biết bi bô ba la.

Đương nhiên là chẳng ai hiểu bé Sean muốn nói gì!!! Thỉnh thoảng mẹ học theo thứ ngôn ngữ trẻ con ngộ nghĩnh đáng yêu ấy bằng cách nhại lại bé Sean, từ nào cũng trong veo, cao vút (hihi các mẹ bình thường cũng nói chuyện với các bé bằng cách nói thật nhẹ, thật chậm và hay dài giọng ở cuối câu đấy!), còn bình thường mẹ nói chuyện với bé Sean bằng tiếng Việt, hát các bài hát thiếu nhi tiếng Việt tuỳ theo biểu cảm trên mặt bé Sean. Bây giờ mỗi ngày bé Sean có ít nhất là 3 khoảng thời gian bi bô nói chuyện, có lần mẹ mải nhìn tivi không để ý chơi với bé Sean, thế là bé Sean nói liền một tràng dài, lại dùng cái tay đang nằm trong tay mẹ giật giật, yêu ghê cơ! Buổi sáng từ 10am tới 12pm có chương trình tivi cho thiếu nhi như “Bông hoa nhỏ” ở nhà, gồm có Barney, Elmo’s world và Sesame Street, mẹ hay cho bé Sean ngồi trước tivi. Chẳng biết bé Sean có thích không, còn mẹ thì lần nào cũng xem say sưa và hát theo hehe. Sách nói rằng ngoài 4 tháng tuổi các bé bắt đầu san sẻ bớt sự chú ý cho mẹ sang cho các bé khác, bé sẽ đặc biệt thích nghe giọng trẻ con… Mẹ chưa thấy bé Sean ấn tượng với giọng của các nhân vật nhiều màu trên tivi nhưng mà đã được thấy bé Sean giật mình quay ra khi mẹ bật đoạn video của chính bé Sean trên laptop rồi hihiiii, chẳng lẽ bé Sean yêu thích chính mình thế? Nếu bé Sean lập câu lạc bộ các fan hâm mộ, mẹ sẽ xung phong đăng ký đầu tiên!!!

09 Oct 06 - First mouthing!




Cái gì cũng cho vào mồm!


 


Hôm nay mẹ rất vui! Vì bố ở mãi trên Dallas cả ngày nên mẹ không phải nấu cơm trưa, lại nhẩn nha nấu dần cho buổi chiều, do đó ngày hôm nay mẹ cảm thấy mình có rất nhiều thời gian để làm một số việc nhẹ nhàng và nhất là nhiều thời gian để chơi với cu Sean.


Đầu tiên là mẹ dọn dẹp phòng ngủ này, mẹ kê lại mọi thứ: cái giường sẽ sát vào tường để có thể để thật nhiều gối vào góc, cái cũi của cu Sean để cạnh lối đi cho thoáng… tự nhiên trông căn phòng mới mới, lạ lạ, có nhiều khoảng trống hơn, mẹ để thêm cái car seat vào làm ghế ngồi cho cu Sean và có thể để thêm 1 cái activity mat nữa mà vẫn không chật hơn trước! Một mình mẹ lôi kéo hết các thứ, về cả nhà chỉ biết lắc đầu cười vì đây không phải là lần đầu tiên mẹ làm như vậy... Thú vị nhất là trong suốt quá trình mẹ làm việc qua buổi trưa, cu Sean ngủ dậy và cứ ngồi nguyên trong car seat trên mặt bàn tò mò quan sát thôi, không khóc quấy, không vòi vĩnh gì hết, ngoan lắm cơ, làm mẹ cũng thấy phấn khởi và hăng hái làm tiếp!


Sau đó là mẹ sắp xếp chỗ ảnh của cu Sean, phân loại những chiếc giữ lại, những chiếc gửi về cho ông nội và ông bà ngoại, mẹ lại chọn ra một vài chiếc dễ thương của cu Sean để cho vào cái khung ảnh treo đầu giường nữa... Bây giờ thì trong lúc mẹ làm việc cu Sean lại ngủ say sưa, cái miệng thỉnh thoảng lại mút mút đến là yêu! Cái giường nằm ở vị trí mới, cu Sean ngó nghiêng qua sẽ chỉ thấy tường nhà, không thấy cái crib mobile yêu thích được nữa, muốn nhìn thấy nó phải quay qua bên kia ở sát phía tường còn lại, không hiểu tầm nhìn của cu đã ra được đến đó chưa.


Ngoài việc nấu một mẻ xôi vò to tướng và nấu xong bữa tối từ… 4pm, mẹ còn lôi được “cẩm nang nuôi dạy trẻ gối đầu giường” dày cộp của mẹ ra đọc phần từ trẻ sơ sinh tới 4 tháng tuổi và phát hiện ra một số điều lý thú về cu Sean, có lẽ để cho vào blog khác! Nhưng mà mẹ rất vui vì nhận ra rằng cu đang phát triển rất tốt trên mức trung bình. Mẹ cũng mừng thấy hôm nay (và hy vọng từ hôm nay trở đi) cu rất là ngoan, không bắt mẹ bế nhiều!


Điều thú vị nhất hôm nay là mẹ lấy cái car seat to hơn ra cho cu Sean ngồi vì cái kia xem chừng đã chật chật, chân đã thò ra ngoài rồi! Cu ngồi đung đưa chơi một mình cả buổi rất ngoan, mà chơi mãi không chán mỗi cái trò mút tay!!! Mẹ thấy thế thì phải kiếm trò cho cu chơi, không ngờ cu chơi rất giỏi: trò thứ nhất là mẹ lấy đồ chơi ra cho cu tập cầm nắm; trò thứ hai là cho cu tập leo trèo qua cái gối ôm; trò thứ ba là cho cu tập “tự thoát hiểm” khi bị chăn trùm kín đầu… Trong rất nhiều ảnh ngộ nghĩnh mẹ chộp được, có ảnh cu cười khoe lúm đồng tiền và ảnh cu đưa đồ chơi lên miệng ngậm, dễ thương quá đi mất!


Buổi tối mẹ địu cu ra ngoài trời đi dạo 30 phút, cu thích chí lắm, nghển cổ lên ngó nghiêng lung tung, dán mắt vào mấy cái cần cẩu màu đỏ màu cam đang sửa chữa activity building, rồi lúc ngồi nghỉ ở Little garden cu cứ nhìn lên trời cười tít mắt, mẹ nhìn lên chẳng thấy gì ngoài cái ngọn cây, mà ngọn cây cũng chẳng lay động chút nào, về nhà vẫn không biết vì sao cu cười nữa… Đến tối thì cu đi ngủ ngon lành rồi, mà đúng là hôm nay cu ăn nhiều thật, lại thêm một lý do để mẹ vui nữa!


 

Chủ Nhật, 8 tháng 10, 2006

07 Oct 06 – First sleep through night long…




Lần đầu tiên cu Sean ngủ một mạch cả đêm!

Hôm nay là một ngày rất đặc biệt đối với mẹ! Sách bảo ở độ tuổi như cu Sean, một số trẻ đã có thể ngủ một giấc qua đêm, nhưng thường là đối với trẻ cho bú sữa công thức, còn trẻ bú sữa mẹ vì tiêu hoá nhanh nên đêm vẫn phải dậy ăn 1, 2 lần. Lâu nay thì lịch ngủ đêm của cu Sean đã ổn đinh thành 3 ca: 4 tiếng – 2 tiếng – 2 tiếng nhưng tuần vừa rồi thì không hiểu sao lại lộn lung tung thành nhiều ca nhỏ chỉ 1,5 – 2 tiếng đến nỗi mẹ vừa gà gật cho ăn vừa dỗ ngủ nên chẳng làm gì ra hồn. Mà cũng chỉ vì cu Sean khó ở nên trong tuần bố và mẹ bị lỡ bao nhiêu kế hoạch: tối thứ 5 không đi xem Bed Race và Pillow Fighting ở Maverick Stadium được, tối thứ 6 Trung thu ăn cơm cuối tuần xong thì đã muộn rồi không ra hồ ngắm trăng được nữa, may mà lúc chiều mẹ có bế cu xuống dưới parking lot, nhìn thấy mặt trăng tròn vành vạnh, trong veo trên đầu…

Bây giờ qua đợt đó nghĩ lại mới thấy là cu Sean lại tăng trưởng lên một mức mới, đọc sách cũng thấy nói rằng sau khoảng vài ngày “thụt lùi” kiểu như vậy là một bước nhảy vọt (người ta nói lùi 1 bước để tiến 2 bước mà), chẳng hạn như số lần ăn sẽ ít đi vì mỗi lần ăn nhiều hơn, số giấc ngủ ban ngày ít đi, sinh hoạt có giờ giấc hơn… Mẹ không biết riêng cái đêm này thì cu Sean mệt quá mà ngủ được qua đêm hay là cu đã thành “người nhớn”! Mẹ dỗ cho cu ngủ lúc 11.30pm rồi cũng ngủ luôn, đến lúc bố về là 2.30am, đẩy cửa ra bố giật nẩy cả mình vì thấy hai mẹ con lù lù một đống giữa nhà… Là vì, mẹ thiết kế cho cu một cái giường êm hơn cả cái tay mềm mềm của mẹ, mẹ xếp cái chăn bông to thành cái đệm dày, dốc cao hơn phía trên đầu, đặt xuống thấy cu nằm im lìm, đắp thêm cái chăn nữa là thành cái giường xịn nhất!!! Chờ mãi chờ mãi đến 6.00am mới thấy cu dậy cữ đầu đòi ăn, mẹ mừng quá vì cả nhà ai cũng như được ngủ bù... Bố mẹ thì bù lại mấy hôm bị cu quấy, dì Ann thì bù lại những ngày đi công tác!

Mỗi một điều… mẹ không thực sự yên tâm về cu do luôn đặt trong tình trạng báo động cao trong mấy ngày trước đó cho nên chừng 1 tiếng mẹ lại hé mắt ra nhìn cu ngủ một lần, trộm vía, trông yêu ơi là yêu, thỉnh thoảng cái chăn bị bẹp xuống một phía làm cu trôi suýt lăn kềnh xuống sàn làm mẹ lại phải lấy cái gối chèn vào. Dù phải thức dậy nhưng nhìn thấy cu ngủ bình an như vậy mẹ thấy ấm lòng vô cùng. Hy vọng con sẽ mau mau ngủ những giấc ngủ đêm dài như vậy nữa…

08 Oct 06 - Busy Dada...

Bố bận rồi!

Hôm nay cả nhà đều khoẻ hơn vì hôm qua ngủ tốt, buổi chiều liền rồng rắn nhau đi Fiesta Supermarket mua đồ WIC cho bé Sean, đây là lượt mua cuối cùng của 3 tháng đầu tiên, cuối tháng này sẽ có hẹn cho 3 tháng tiếp theo, không hiểu bé Sean ăn nhiều lên thì khẩu phần của mẹ có được nhiều lên nữa không nhỉ (khẩu phần cho 1 người cả 3 người ăn đủ hihiii)…

Ah trước khi qua Fiesta, cả nhà còn đưa bé Sean qua chợ Saigon – Taipei Market để xem Tết Trung thu tổ chức cho thiếu nhi ở đó, cũng vì bé Sean nên ra đến nơi chỉ còn nghe thấy MC nói rằng “Xin cảm ơn quý vị, hẹn gặp lại quý vị năm sau!” và nhìn thấy mấy đoàn thiếu nhi mặc đồng phục đang rước mấy cái đầu sư tử đi một vòng cuối cùng chào khán giả. Cũng may là bé Sean nhỏ tuổi chưa biết gì, thậm chí nghe trống, thanh la ầm ĩ còn hơi giật mình, nên đối với bé không chơi Trung thu cũng chẳng sao! Giờ này ở nhà, khắp nơi bán đầy đèn lồng, các đồ chơi Trung thu, rồi bánh dẻo bánh nướng, các hội chợ Trung thu cho thiếu nhi cũng mọc lên khắp nơi. Nghĩ cũng vui… Chỉ cách đây 2 năm thôi, có lẽ mẹ cũng ra đường vui Trung thu như thiếu nhi hiiii....

Tối, mẹ, dì Cún, chú Phong và bé Sean đi ăn phở vì bố không ăn cơm ở nhà. Ngày mai bố có conference ở University of Texas at Dallas (UTD) cho nên tối nay bố lên chỗ chú Phúc Anh chơi và ngủ lại luôn. Nghe bố nói là ngày mai nếu bố “bỏ dạy”, “bỏ học” để ở lại đến cùng thì có thể 9pm mới về đến nhà. Hichic… 26 tiếng đồng hồ, lần đầu tiên bé Sean không gặp bố lâu đến thế đấy. Mẹ bế bé Sean xuống bãi xe vẫy chào bố, không hiểu bao giờ bé Sean biết nhớ nhỉ? Khi đó mà bố còn tiếp tục làm PhD ở đây, còn nhiều conference ở những nơi xa hơn nữa cơ… Mẹ nói nhỏ này, từ khi sang đây, mẹ cũng chưa bao giờ xa bố lâu đến thế đấy hihiiii…