Thứ Hai, 11 tháng 12, 2006

09 Dec 06 - Five years a poem

Bài thơ của 5 năm trước



Vốn lẽ mẹ định chép lại bài thơ này trong blog Goodbye Nana vì nó hợp với cảnh chia tay, nhưng sau đó mẹ quyết định để dành đến ngày hôm nay vì một lý do đơn giản: khi mẹ làm, bài thơ đó không phải là dành cho bà ngoại! Có lẽ nên thể hiện đúng ý nghĩa ban đầu của nó là sự luyến tiếc của mẹ khi bạn thân lên đường đi du học nhưng cố gắng trình bày dưới giọng điệu hài hước vì đó là điều đáng mừng cho bạn… Là bài duy nhất của mẹ bố có mở miệng ra khen ý tứ được nhưng chê nhất là đoạn cuối, hì hì không hiểu có phải bố jealous vì hoàn cảnh ra đời của bài thơ hay không (3 năm sau đó cũng vào đợt cuối năm này bố mẹ - nói đúng hơn là bố - hì hục chuẩn bị làm đám cưới mà)!!!



Giọt thời gian (09/12/2001)

- Tặng Nhím -


Thật bền bỉ,

Thật thầm lặng,

Giọt thời gian đều đặn đến vô tình…



Khổ thân cho bọn trẻ ranh,

Giỏng tai chờ trống tan trường gióng giả.

Cái lũ sinh viên thương quá!

Toát mồ hôi vì sắp hết giờ thi…

Đây các mẹ cùng các chị

Mong ngóng chồng con nhấp nhổm vào ra;

Kia các bố lại các anh

Tặc lưỡi tiếc còi trọng tài nhanh quá.

Các chàng trồng cây si già

Kiên nhẫn liếc đồng hồ chiều thứ bảy;

Các nàng thì bịn rịn thay

Đã giờ G ư? Đang hồi hấp dẫn…



Cuộc sống đấy với muôn vận tốc,

Vội hay mau tuỳ nhịp sống mỗi người!

Từng phút giây thực chất vẫn thế thôi,

Rất chuẩn mực, công bằng cho tất cả.




Thời gian ơi, vẫn muốn một lần thôi,

Chầm chậm lại cho ta trong khoảnh khắc

Bởi con tim chợt cồn cào một chút,

Ra phút chia tay… lưu luyến thế này đây!



5 năm đã trôi qua, với mỗi con người, cuộc đời có nhiều đổi thay và nhiều bước ngoặt, vui có, buồn có. Bạn bè thân thiết lúc gần gũi khi xa xôi, nhưng có những tình bạn, có những kỷ niệm đẹp đến mức không thể nào quên, đến mức tưởng chừng như nhắm mắt lại thấy cả dĩ vãng xa xưa hiện ra… Thời cấp III ở 17 Lê Thánh Tông của mẹ ngập tràn những tình bạn như vậy bé Sean ạ. Mẹ chúc cho người bạn, người anh nhận bài thơ này, và tất cả các bạn bè yêu dấu của mẹ, đều gặp nhiều niềm vui, may mắn, hạnh phúc và thành công trong cuộc sống. Đường đời không phải toàn nhung lụa hay rải toàn hoa hồng nhưng mẹ luôn tin rằng mọi chông gai rồi có lúc sẽ qua hết và sẽ đến một ngày tất cả có thể hài lòng ngồi ôn lại những chuyện năm xưa!

2 lời tỏ tình:

Amz nói...

Bài thơ hay quá chị T ạ, đọc thấy nhẹ nhàng và gần gũi ..
Thể thơ gì ấy chị nhỉ, đoạn thứ hai có phải là semi-lục bát ko ah?

Cao Boys nói...

Bài này cố tỏ ra hài hước vui vẻ mà :D
Chị chẳng biết thể loại gì, chỉ chắc chắn là ko phải semi 6-8. Amy hỏi AQ đua đòi thử xem hihii... "Chuyên ra" thơ mà.

Đăng nhận xét